truyen sex| doc truyen hay

Thứ Hai, 11 tháng 8, 2014

truyen sex - anh thuật em hén cú chuyện ngữ anh

Đó là điều mà ba tôi luôn nhắc nhở tôi mỗi khi kể về người con gái doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi mà ông yêu . Ông nói với tôi rằng mặc dù chưa bao giờ quên được h́nh bóng của người con gái đó, nhưng ít ra ông cũng không bao giờ bỏ rơi và thôi nghĩ đến mẹ tôi . Cũng chính thị v́ lư bởi vì đó mà tôi đă quyết định ở lại và không đi sang nước ngoài với mẹ . 
Sáng sớm , tôi luôn thức dậy đúng giờ để chuẩn bị bữa sáng cho ba . Ông là một nhà văn trước đây là IT cho một công ty có tiếng đũa , nhưng rồi cũng v́ sau một cuộc t́nh , ông quyết đinh khóa ḿnh trong những xúc cảm , được biểu lộ trên những ḍng văn được in trên những trang sách . 
Dọn bữa sáng ra bàn , tôi kêu ông vào dùng bữa . Người nam giới đứng tuổi này đă gàn 45 nhưng vẫn đẹp như trai 25 . Ra đường cái vẻ đẹp của ông vẫn khiến cho vô khối danh thiếp cô tuổi 20 phải để ý đến , đó chính thị là điều động mà tôi học được từ ông . 
Không thành ra quá yêu thương xót cái bản thân ,đừng khoe cái đẹp cho người đời người ta thấy mà hăy để tự người ta nh́n thấy nó và cảm nhận nó . Th́ cái vẻ đẹp đó mới được trân trọng và kính nể . 
Cái vẻ lãnh đạm của tôi vào mỗi sáng đều khiến ông cảm thấy khó chịu . Ông nh́n châm bẩm tôi và mỉm cười 
- Con thành ra cười nhiều hơn là để mặt đó ! 
Tôi chả chú ư mấy đến lời nói của ba , tôi vốn rất kính trong ông , luôn nghe và tiếp thú man di thứ mà ông nói , nhưng mỗi lần như thế tôi cảm thấy ḿnh già đi . Tuy hữu ích nhưng có lẽ nó thực sự không hợp với độ tuổi của tôi hiện giờ 
- … 
- Cô bé xinh xinh hay chơi với con hồi tiểu học c̣on nhớ không ? 
- … 
Ba trông nó bây chừ cũng khá lắm , nó trình diễn ở quán này này ! 
Ông đặt lên bàn một mẩu giấy có ghi vài nét chữ , hóa ra trước giờ ông vẫn luôn thầm lặng bảo vệ và điều động tra khảo người con gái đó của tôi . Hay nói cách khác là mối t́nh đầu của ông , phải chăng ông cũng sợ rằng rồi cuộc thế của tôi sẽ giống như của ông . Mất đi người con gái thực mà ḿnh yêu chỉ trong một trên dưới thời gian cách biệt . Ông có nhẽ đă lo hơi xa rồi 
Như bình thường vào một buổi sáng khi ở đây , đó là tôi phải dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị mở cửa hàng . Rửa sân , lau cửa kính , để giết đi nối buồn ông đă mở ra một cửa quy hàng bánh nhỏ , tuy các loại bánh ở đây đều bởi chưng nhập về bán nhưng qua bàn tay kinh dinh siêu việt của ba tôi , tất cả đều được bán hết trong một ngày , đó là lư vì chưng mẹ tôi chỉ gửi chỉ thằng vào tài khoán của tôi mà không gửi vào cho ông . 
9h đến 10h thời gian quán vắng nhất . Ngồi không , tôi vẽ vài cái h́nh vớ vẩn ra giấy 
- Con để ta trông cho , đi đến cái quán đó đi con bé tiền trình diễn có chừng nửa tiếng thôi sắp bắt đầu rồi . 
- Con không hứng thú … 
- Ta hiểu con , tuy không được ở bên cạnh con nhiều như mẹ con nhưng ta biết con chỉ yêu độc nhất con bé này và không hề nh́n ngó tới danh thiếp cô gái khác 
Ông hiểu tôi nắm rơ mỗi xúc cảm của tôi , điều động đó đă làm cái vẻ lạnh nhạt và cứng đầu của tôi phải lung lay 
Trời mới sáng con ấm trong cái thời tiết lạnh này , quáng quàng tạm chiếc áo lên mỏng , tôi ra đường trong cái vẻ không hề chải gọt giũa một tý ǵ . Nh́n giống thằng ngớ ngẩn , nhưng h́nh như nó càng khiến mấy đứa con gái càng thêm nh́n ngó tôi, cảm giác khó chịu kinh khủng 
Đến cái quán café được ghi trong mẩu giấy , nh́n qua cửa sổ tôi bắt gặp được cô ấy đang cất lên những lời hát trong veo thuần khiết . Nh́n từ ngoài vào tôi có trạng thái thấy rơ được những biểu cảm rất hàm xúc của cô ấy . Bài thánh ca vang lên trong giọng hát của cô ấy . Thanh vao , đi vào ḷng người khiến bao con tim phải xao xuyến rộn rực một cái xúc cảm ǵ đó , nghẹn ngào và trầm buồn 
Tôi ngồi tại chiếc bàn gần cửa ra vào , hướng mặc lên sàn diễn nhin về cô ấy đang hát . Cô ấy đây sao ? Tôi tự hỏi ḿnh vậy , một sóng âm như chạy qua đầu tôi , một ký mỏ ác hiện về sau nhiều năm . 
Một khung cảnh khá là sáng , 2 đứa bé tầm 6 tuổi đang ngồi đó , một cậu nhó gối đầu lên đùi của cô bé , c̣n cô bé th́ ngồi đó hát vang bài thánh ca , giọng hát yếu ớt nhưng trong như pha lê đó khiến cho ánh sáng như tụ họp lại về phía cô bé . Cậu nhóc nhỏ con , nằm ngủ ngôi lành trong sự ấm ấp bởi vì ánh nắng mặt trời đem lại bởi vì cô bé thu hút 
Liệu có phải không ? Cô bé mà tôi hay gặp trong những giấc chiêm bao là cô gái ấy sao ? 
Khán giả vỗ tay lớn , như kéo tôi trở vể thực tại , nh́n lên sân khấu tôi thấy cô ấy đang cúi chào khán giả rồi đi vào trong . Đặt tiền kẹp xuống cốc café chưa kịp uống , tôi bước nhanh hấp tấp để trinh thám xem cô ấy đang đi đâu ,và có khi cũng có trạng thái cô ấy nhận ra ḿnh . 
Bước ra khu vực để xe , cô ấy đeo chiếc đàn điện tô đùng trên vai tôi nghĩ chắc hẳn nặng lắm . Đứng nép sau bức tường , tôi thấy được mỗi cái cách điệu khó khăn mà cô ấy đem lại , từng bước chân yếu ớt , thực sự giống một con rùa . Đi đằng sau cô ấy , tôi nỗ lực nhịn cười khựng lại tôi nhận ra chắc đă lâu lắm rồi tôi mới cảm thấy ḷng ḿnh được ấm , tâm cảnh th́ cảm thấy vui vẻ hơn 
Người phía trước dùng lại tôi nghĩ chả trách cô ấy cũng sẽ chuẩn bị ngă về trước do mắt cá chân yếu chẳng thể chống đỡ nổi . Lập tức chạy tới , tôi nắm chặt lấy chiếc đàn điện để làm điểm níu cô ấy lại khỏi bị ngă ngào về phía trước . Nâng cái đàn lên cao tôi bất thần khi thấy nó nhẹ , phải nói là rất nhẹ vậy mà sao cô ấy lại đeo nó đi một cách mệt mỏi như vậy ? 
Thất lặng im và không thấy cô ấy quay lại tôi cảm thấy có chút ǵ đó không ổn . 
- Ê …? 
- … 
- Cô … không sao chứ ? 
Lâu lắm mới mở được lời , tôi thề rằng nó nặng nhọc hơn mấy lần những doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi việc khác 
- Tôi không sao ! 
Cô ấy cởi hai quai đeo ra ,vậy là tôi đăng cần hoàn toàn chiếc đàn trên tay và thật sự mà nói th́ thực lực của tôi có thể cầm được đến 10 chiếc thế này cũng được 
Từ lúc đi tới giờ , chả ai nói một câu .Tôi cảm thấy chút khó chịu , măi mới t́m được thế mà giờ lại lặng im chả nh́n nổi nhau một cái là sao ? Quay sang nh́n cô ấy từ phía sau , mái tóc dài tơ vẫn vậy độ dài chả đổi thay là mấy vẫn phăng bay trong gió nhẹ , tỏa ra một mùi hương hoa ly trắng thướt tha nhẹ nhàng 
- Cô tên là ǵ …? 
- Tôi … tên là Quế Anh 
- Ừm , tôi là Trọng Kiết 
- Ai hỏi anh … 
Lời nói như một đ̣n đánh mạnh vào tôi . Cô c̣n lạnh và đầy sắc khí hơn tôi rất nhiều 
- Cô ghét tôi sao ? 
- Tôi không ghét anh , tôi cảm tạ anh… 
Hóa ra , cô ấy cũng chả có khéo ăn nói hơn tôi , lời nói cũng lấp bấp vụng về . Cái mặt th́ lạnh như ḥn văn bằng , có vẻ như gặp bạn cùng chí hướng th́ phải 
Tới một cánh đồng hoa cổ mây ngập tới tập chân trời , tôi nghiêng ngó nh́n man di thứ một cách xa lạ . Quả nhiên , nơi đây thật thanh b́nh quá , trốn ḿnh trong khi rừng xanh . Một ngôi trường lớn hay học viên ǵ đó vỡ lở ra trong thật hoành tráng và trọng thể . Nh́n lại về phía cô ấy , tôi nhận ra cô ấy đang mặc đồng phủ phục của trường học có tên là Hoa Ngữ . Lần đầu nghe tới cái trường học này , chắc là trường tư . 
Đến cồng trường cô ấy quay ra với cái nh́n sắc bén nói với tôi với cái giọng lạnh buốt 
- Trả tôi cái đàn … 
Ch́a tay ra , tôi nh́n đôi bàn tay bé nhỏ trắng nơn . Lập tức tôi trao trả cây đàn khiến cô như hơi nghiêng về sau , quay phắt đi chả một câu nói . Cái dáng dấp đi khá oai nghiêng không chút sợ sệt có lẽ ở trường học cô ấy là một tuyệt ca hay ǵ đó đi chăng nữa ? 
Chưa đi được đến nửa bước tôi nghe thấy tiếng cười khúc khích của một ai đó và vài lời nói chả hay ho mấy 
- Con nhỏ tối dạ , đă tối. < sáng dạ c̣n đ̣i học ở trường cao cấp 
- Bị câm bị điếc mà vẫn c̣n muốn đi học như người ta đúng là điên , dị thật đó ! 
- Ha ha 
Chỉ thấy khựng lại chút rồi cô ấy lại dạo bước đi những bước đi thẳng thừng không hề e sợ . Có chuyện ǵ đă xảy ra sao , tôi nghĩ con gái vốn rất dễ bị che mắt do những thằng con giai đẹp , nhớ lại sáng nay đi được có rất nhiều đứa con gái như đổ mắt về phía ḿnh . Tôi nghĩ hai cô gái vừa đi nói đó cũng đồng cân thuộc loại như thế 
- Dị thật đó ! 
- Ừm …ha ha 
- Ẹ hèm … danh thiếp bạn có trạng thái cho ḿnh biết các bạn đang nói về ai đó không ? 
- Oa aaaa! 
Đúng như dự đoán , họ đúng là lũ dễ bị qua mặt thật tiền một tí dịu dàng là đủ khiến cho họ dâng trao tặng cả trái tim 
- Dạ … đồng cân là … 
- Đừng ngại … cứ coi ḿnh là bạn của bạn mà nói một cách thoải mái đi . 
- Mày nói đi kia , anh ấy đang chờ đó ! 
- Ừm … th́ … 
Nghiêng đầu , coi như xong 2 con ả như chết đứng có nhẽ tôi đă hơi quá tay đi nữa mặt cả 2 con ả đơ đẫn toàn tập . Chả muốn mất thời kì nữa , tôi quyết đinh chả thèm quan tâm , cho tay vào túi lùng lũng bỏ đi trong im lặng . C̣n 2 con ả đó th́ kệ xác thường xuyên chắc tắt hơi cứng rồi . 
Trên đường về nhà , tôi nghĩ đi nghĩ lại việc lúc năy . Cô ấy quả là đă đổi thay nhiều hơn trong ký ức của tôi , chả biết nói thành ra lời thê nào nữa , nhưng vững chắc cái ǵ cũng có trạng thái có căn nguyên cho nên tôi muốn t́m hiểu một chút . 
Trờ về nhà , thấy trong nhà êm ắng quá , danh thiếp pḥng như ch́m trong bóng tối . Mở đèn lên , tôi bước vào pḥng và ngạc nhiên nhận ra , ba tôi đă ngủ gật trên sofa từ lúc nào không hay . Kính vẫn đeo , nhưng mắt th́ đă nhắm . Khuôn mặt đẹp trai của ông vẫn chả hề có một tẹo nét nhăn hay dấu hiệu của tuổi già , nhiều lúc tôi thấy ḿnh với ông chỉ giống anh em hơn là cha nội con . Ông đẹp nên xinh ra tôi cũng đẹp và tuấn tú , chắng đáng tiếc cho người con gái năm xưa đă nỡ ḷng nào bỏ ông mà đi 
Theo làm phản xạ ông gục xuống , đến lúc đó ông mới mở mắt và tỉnh dậy . Nh́n thấy tôi , anh đồng cân mỉm cười 
- Sao ba không ăn cơm ? 
- Tại … ta mải làm và lại ta chờ con về rồi ăn luôn 
Ba tôi thật khờ , ông đang yêu như một đứa trẻ . Trong bữa cơm , tôi chỉ lẳng lặng ăn c̣n ông th́ mỉm cười nh́n tôi ch́u mến 
- Ba … con muốn học ở trường Hoa Ngữ 
- Nụ cười như dập tắt trên khuôn mặt khôi ngô của ông 
- Sao lại vậy ? Trường đó tiền toàn chuyên về văn ca âm nhạc thôi và lại con cũng đang học ở bên Mỹ mà ? 
- Con … muốn học ở đó để t́m kiếm mục mục tiêu để ở lại đây ! 
- Con trai … học văn th́ấy có hơi kỳ không ? 
- Ba đâu có kỳ … ! 
Ông ngạc nhiên khi thấy tôi nói vậy , tôi nghĩ chắc ông đang cảm thấy hạnh phúc khi thấy tôi nói vậy . Có bao giờ tôi nói với ông những điều động tàng như thế . Tôi lãnh đạm với ông , v́ mẹ tôi cảm thấy có chút ǵ đó hơi khó để hài lòng ông , nhưng tôi cũng biết ơn v́ ông đă dạy tôi nhiều thứ để nên người 
Sáng hôm sau tại văn pḥng của trường … 
30 phút đă trôi qua , danh thiếp thầy cô vẫn bàn luận xôn xao ǵ đó sau khi nh́n quyển hồ sơ của tôi . Mông tôi th́ đă ê mà gia tộc th́ vẫn x́ xà x́ xầm hết ngưởng lên nh́n rồi lại cúi xuống , tôi cảm thấy thực sự khó chịu bởi chưng cái ánh nh́n đó . 
Măi 5 phút sau , cô thư kư mới thay mặt hỏi … 
- Tại sao em lại muốn học tại trường học này , trong khi em đă học xong cực kì học Harvard tại Mỹ khi mới 14 tuổi cộng thêm tiền số phận IQ lại vượt mức người b́nh thường ? 
- Chỉ là … em muốn t́m kiếm ly bởi để ở lại Việt Nam 
Họ khá ngỡ ngàng khi thấy tôi nói vậy có khi lại có người đang sốc ngược củ tỏi . Một trong mệnh đó tôi nghĩ đang có người nghĩ tôi vênh váo và và kiêu ngạo tôi biết 
- Mục đích em đến đây là để chơi sao ? 
Tôi khá ngỡ ngàng trước câu hỏi đó của ông hiệu phó có cái mặt trong có vẻ học cao . Ba tôi phục dịch như đoán chuẩn xác mọi rợ câu hỏi mà hôm nay tôi sẽ mắc phải . Quả thật , phục ông đến sát đất mà . Đành vậy , tôi buộc ḿnh phải nói điều động mà hôm qua tôi bị bắt phải học thuộc 
- Học th́ì luôn là chơi mà , một cuộc chơi công bình và trang mục đích mà em đấy đây chính là có thể được học hỏi thêm điều động đó khiến cho đối thủ của ḿnh lẫn những khán giả chứng kiến đều phải phục ḿnh . 
Có vẻ như những câu nói đó khiến cho các vị đang ngồi trước mặt tôi cảm thấy hài ḷng . Ba tôi siêu thật , may mà có câu nói này mà tôi đă được nhận và trường học thẳng 
Ngay ngày hôm sau , tôi tới trường trong bộ đồng phục . Tôi thấy liệu chừng có phải hơi ngu khi đống thùng thế này không ? Mặc áo cái vest cái hết các khuy , có h́nh trông hơi kỳ dị không ? Đi học có cấp thiết phải g̣ bó học đâm trong những bộ đồng phủ phục mặc cứng như mai la canh vậy không ? 
Ở nơi tôi học suốt nhiều năm , chưa bao giờ phải mặc đồng phủ phục . Họ được tự bởi vì trong việc quần áo đầu tóc , đặt ra rất ít các nội quy tiền có danh thiếp nội quy liên quan đến học tập và những hành động sai lầm ngoại giả th́ chả có ǵ là quan trọng quá . Ở đây , tôi phải học đến hơn 100 nội quy thành ra và không nên trong và ngoài trường học , ngay từ khi được giới thiệu vào trường học . 
Thoát khỏi cái tiết học đó , tôi như được xổng chuồng theo nghĩa thật sự . Đi trong khuôn viên nhà trường học , không khi nào tôi không cảm thấy có nhiều ánh mắt đang để ý hết về ḿnh , cảm giác chả tốt lành và thoải mái ǵ . Nó khiến tôi cảm thấy bức xúc muốn hét lên , nhưng không là một người khôn ngoan , tôi phải tạo dựng một h́nh tượng trong mắt tất cả mọi người một mẫu người toàn hảo không một tí sai sót . Phải lãnh đạm vốn cố kỉnh để nâng cao cái sự danh giá của ḿnh lên quy hàng đầu 
Đi dọc hành lang rộng của trường ,tôi cố kỉnh t́m kiếm câu lọc bộ mà hôm trước tôi t́nh cờ đọc được khi nh́n vào quai đeo tay của cô ấy . Câu lọc bộ piano , pḥng 105 . Chợt nghe thấy tiếng ai đó đang chạy về phía ḿnh cùng với giọng nói khe khé 
- Kiệt !!! 
Ai đó đang gọi tôi , nhanh chóng theo phản xạ tôi ngả người sang một bên , khiến cho cái người kia mất đà mà ngă ngào xuống đất , may cho cậu ta là lúc này hiên giờ chả có ai thành ra không phải lo đến việc chụp ảnh d́m quy hàng hay ǵ đó 
- Chà …chà tính vẫn vậy nhỉ ? 
- Ai …? 
- Thằng này … quên nhanh thật , tao c̣n chưa quên mày thế mà mày lại quên tao sao ? 
Người đó ôm mũi ngồi dậy tay th́ì đưa ra sau xoa cái lưng . Mặt tôi khó hiểu nh́n người đó 
- Tôi quên cậu sao ? 
- Triệt … Lâm Vương Triệt ? Bạn thân hồi tiểu học và 2 năm trung học với mày mà mày không nhớ sao ? 
- Người đó mạnh tay đánh mạnh vào vai tôi , khiến cả thân người như hướng về phía sau . Lúc này tôi cuối cùng mới nhớ ra cậu ấy 
- Cậu …là Triệt thui sao ? 
- Sao cơ ?? 
Đồng lúc tôi bắt đầu nói th́ cũng là giờ tan của danh thiếp học đâm ra trong trường th́ việc nghe thấy cuộc trò chuyện này giữa tôi và cậu ấy là tất nhiên . Đám đông như bắt đầu x́ xào và cười kiểu sung sướng , c̣n cậu ấy th́ mày mặt cứ đỏ ía hết lên . Tôi không hiểu nhưng tôi cảm thấy ḿnh vừa làm điều ǵ đó chả tốt lành lắm th́ phải . 
- Mày lại đây ! 
-Kéo tôi lên gác thượng , cậu tay tức thì hét lên như thằng hâm rồi quay ra thét vào mặt tôi 
- Chuyện đó đă lâu lắm rồi sao mày c̣n nhắc lại làm ǵ hả ? 
- Phải nói ra th́ mới công nhận được chứ ? 
- Nhưng không cần thiết phải nói lớn như vậy ! 
- Có lớn đâu … rất đủ nghe mà ? 
- Tôi đâu c̣òn thui nữa mà nói cái tên đó ? 
- Cậu thẩm mỹ viện hả ? 
- Không , tiền là có chút sự chăm nom kỹ càng cứ bản thân thôi ! 
Cuộc đối thoái cứ diễn ra đều đều trong sự hững hờ và ngốc nghếch của tôi . Tôi nghĩ ḿnh không có khéo ăn nói cho nên việc chẳng thể giữ mồm giữ miệng là chuyện hẳn nhiên không thể tránh được mà hơn nữa nếu là bạn của tôi th́ phải hiểu rơ điều này chứ ? 
- Mà đang ở Mỹ phăng về đây làm ǵ ? 
-T́ìm người … 
- T́ìm Quế Anh chứ ǵ ? … 
Trố mắt nh́n sang cậu bạn , tôi như bị trúng tim đen mà cũng phải rồi , cô ấy, cậu ấy và tôi đều học chung với nhau một trên dưới thời gian dài mà . Cả ba đều quen nhau 
- Ừm … 
- Cậu ấy , giờ không c̣òn được dễ xót thương như hồi trước . Giờ bị tẩy chay nhiều lắm ! 
- V́ì sao ? 
- V́ì cậu ấy sang chảnh chứ sao , chả nói câu nào kể cả khi bị đánh hay bị mắng chửi thành ra bị cho là dần ngốc nghếch 
- … 
- Đúng là lũ ghen tỵ , nhưng tao cũng chả làm được ǵ v́ tao là chủ tịch hội học sinh nên phải theo chiều hướng và ư kiến của phía đông đảo chẳng thể bảo vệ cậu ấy 
- Chủ tịch hội hoá sao ? 
- Đại ca đó 
Cậu ta hănh diễn kể lể những thứ mà tôi chả quan hoài c̣n tôi th́ ngơ ngẩn nh́n về phía sân trường đang ngập nắng . Mọi thứ quả nhiên không c̣n nguyên lành của nó , thời kì đă thay đổi nó làm nó rất …rất nhiều 
Trưa , nắng to hơn đến giờ tôi vẫn lang thang trong khu thư viện v́ chưa t́m thấy được câu lọc bộ thích hợp . Trường này là hoạt động và học tập theo các câu lọc bộ , điều này về phía tôi mà nói th́ khá là hay và ấn tượng 
-Cô ta kia rồi , dị thật đó ! 
Tối ngưởng mặt lên , cuối cùng cũng gặp được cô ấy . Tôi đảo bước nhanh theo cô ấy nhưng lại bị một đám nữ hoá chặn đường , tầm nh́n coi như bị che lập . Tức không để đâu cho hết ,tôi đồng cân biết nghiến răng chịu đựng . Tôi chọn khoa thanh nhạc , v́ để có trạng thái áp giải trí được đầu óc và c̣n có dịp để được gặp cô ấy nhiều hơn . Ngồi trong lớp , tôi cứ hóng ra cửa sổ , thầy giáo coi tôi như vô h́nh v́ thầy có hỏi tôi mấy ngh́n câu hỏi tôi đang học phần nào , th́ tôi đều có thẻ dễ dàng đáp mà không cần biết 
-Em Kiệt em có biết ! 
- Chương 2 , trang mục 1 , phần ba nghĩa của việc sử dụng gỗ tốt để tạo nên thanh âm hay cho đàn piano 
Thầy chẳng thể nói ǵ hơn , chán nản cực kì vọng , đành sử dụng phương pháp cuối cùng 
- Cái ǵì ? 
- Chả phải đó là việc mà một chủ tịch cần làm sao ? 
-Nhưng đây là một ư kiên rất rất tồi đó mày hiểu không ? 
-Chỉ là đặt ra một điều động luật dài đồng cân có một ḍng và 9 chữ . 
Thật là điên dồ , chắc năm sau tao sẽ bị băi nhiệm mất 
Sáng hôm sau trước cửa trường , một điều luật mới nhanh chóng được đặt ra to và rơ ràng đến mức nổi bật 
" CẤM LÀM PHIỀN HOT BOY TRONG TRƯỜNG HỌC” 
Các bạn nữ nháo lên là tức khắc quy hàng trăm các lá thư kiện và đề nghị ḍn về văn pḥng của chủ tịch . 
- Thật là … tên chết tiệt mà ,tại sao ḿnh phải làm nhiều thứ cho hắn thế không biết ? 
Trong lúc đó , tôi lén lút tiến tới gần câu lọc bộ trong cơn pḥng có vài m2 v́ lượng thành viên quá ít nên bị xếp vào một cái pḥng nhỏ ở cuối dăy hành làng . 
Kéo cửa ra , tôi chả thấy ǵ ngoài một bóng tối , cố với tay tới cái công tắc tôi tự hỏi rốt cục nó ở đâu và vì sao đây lại có thể được gọi là câu lọc bộ được . 
- Cho hỏi … có ai ở đây không ? 
Một tiếng nhạc vang lên đơn giản nó đồng cân là danh thiếp nốt nhạc căn bản , đồ … rê … mi … pha …son …v.v… 
Thật rùng rợn , nhưng trong bóng tối đó tôi chả hề cả thấy sợ hăi vởi b́ tôi biết có doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi người đang ở bên trong và chắc chắn người đó lại có quen biết từ trước . Đểu nhận định người đó đang ở vị trí nào trong căn pḥng đồng cân cần nh́n theo cái luồn sáng yếu ớt phát ra từ một chỗ . V́ biết cô ấy đang chơi đàn điện thành ra nh́n theo ánh sáng hiện lên , tôi có trạng thái nh́n thấy chiếc công tắc . Tiến tới mở điện lên , dáng người bé nhỏ đang ngồi phệt dưới đất mái tóc dài xơa dần hai bên vai chê khuất khuôn mặt xinh đẹp dễ xót thương của cô . 
Khó hiểu trước cái hành động của cô , tôi quỳ xuống đầu cúi cố nh́n cái khuôn mặt của cô , gạt nhẹ mái tóc , tôi rút trong túi ra một chiếc chặp nơ màu xanh dương kẹp lên nh́n cô giờ thật xinh hơn rất nhiều 
- Sao … không bật điện lên … tính chất làm ma xó à ? 
- Cô ấy lại tiếp kiến thô lỗ lặng im , khuôn mặt vô vong linh ch́m sâu cái nh́n xuống nền đất 
- Im lặng … không phải cách giải quyết vấn đề đâu ! 
Chả đổi thay ǵ , tôi đặt bút viết lên một mẩu giấy nhỏ số mệnh và tên tôi trên đó 
Nếu cần giúp cứ gọi … dù ở bất kỳ nơi đâu dù rằng bất kỳ thời điểm nào tôi đều có mặt 
Tôi quay bước đi , tôi chả mong vào việc cô ấy sẽ gọi cho tôi cũng chả hề mê mộng mị điều động ǵ thái quá như làm hay xa hơn tư nữa . Cô ấy , thay đổi nhiều hơn những ǵ tôi tưởng . 
Hết giờ , tôi trở về nhà qua con đường tắt cánh đồng cỏ mây . Thiên nhiên luôn đem lại cho tôi một cái cảm giác thoải mái dễ chịu và chàn chề sức sống . Khựng lại , ngưởng mặt lên trời nh́n bầu trời ơi cao rộng mông mênh , thật khó cưỡng được mỗi cái sự mái mẻ này . 
Làn giớ Tây thổi ngượng lên bật tung mái tóc dập dềnh đen láy của tôi , gió ôm lấy tôi cả cơ thể như được nâng lên dần dần . Cái cảm thấy lâng lâng như bay 
Nghe thấy tiếng lao xao của bước chân ai đó đang chạy tới . Tôi quay ra và ngạc nhiên khi biết người đang dấm dúi theo sau chính thị là … 
- Lén lút như vậy không hề tốt đây … Chủ viên tịch hội học đâm ra ! 
Cậu ta bất thần đứng hẳn hòi găi đầu mặt đỏ tía tai cái vẻ ngu ngơ của một tên bị bắt quả tang 
- Siêu vậy … mày cũng tinh thiệt đó Kiệt ! 
- Càng rén càng dễ bắt … 
- Thôi nào người anh em lâu ngày không gặp , lẽ nào mày trả công tao vậy sao ? Bao công tao cô gắng lập được vành đai bảo vệ mày vậy mà mày trả ơn tao vậy sao ? 
Tôi quay ra và ngay tức thì đặt lên tay của Triệt một thứ ǵ đấy có vỏ bọc màu bạc 
- Ai cần socola chứ ? 
- Loại đức … hương bị rất đượm đà … chút ngọt nhưng ḥa tan trong vị đắng … khi ăn như tan chảy trong khoang miệng …có nhân là rượu vang liều nhẹ , ít chất béo và protein 
- Này rốt cuộc … mày hồi cấp 3 bộ không có bạn hả ? 
- Tôi không học cấp 3 … lên 14 tuổi tôi đă học đại học rồi ! 
- Tổ khiếp … ăn ăn gì mà sáng ý dữ vậy ? 
- Cậu thật sự phiền phức 
- Ya …! Trên thế hệ này , tao muôn là người công bằng và cư xử một cách mẫu mực đó đừng có coi thường chứ 
Tôi đồng cân cười khẩy , cái nụ cười đó như khiến Triệt như bị hóa điên lên , vừa đi vừa lảm nhảm những câu nói mắng chửi mà người thường nghe mà chả thể lột vào tai 
Chợt , trong đầu tôi nảy ra một nghĩ suy , quay sang nh́n Triết tôi nghĩ học với cô ấy nhiều năm chắc hẳn Triết đă tiếp kiến xúc với cô ấy nhiều lắm cho nên có khi nào cậu ta biết man di thứ cũng nên 
- Cô ấy … sao thay đổi ác thế ? 
- Ai cơ ? …Ư mày là Quế Anh hả ? 
- Ừm … 
- À … h́nh như là bị ba mẹ làm phản đối th́ phải 
- Phản đối cái ǵ ? 
Không cho học piano và lại có mẹ là môt phóng viên truyền h́ình lừng danh và ba là một ông thầy thuốc danh tiếng cũng lừng lẫy không kém , nên ba mẹ của cổ bắt cổ phải bước bước tiếp trên những vết xe mà ba mẹ đă từng lăn qua 
- Tức là bắt làm … phóng viện huyễn hoặc thầy thuốc sao ? 
- Ừm thế là cô ấy tức thành ra bỏ nhà đi , tự nuôi sống bản thẩn ḿnh 
- Tội nghiệp … 
Trởi về nhà , tôi thay đồ , chuẩn bị bữa tối và ăn tối . V́ ba tôi bữa nay có việc nên sẽ không về và ngủ luôn luôn tại văn pḥng . Do vậy , tôi hiện giờ phải ở nhà một ḿnh 
Kiếm gói mỳ ăn , húp xong , Tôi ngơ ngẩn mở tí chút vi và xem như một thằng điên . Chả nói ǵ mặt cứ nghẹt ra đúng là lợn xổng truồng . Từ từ … tôi cứ vậy mà ngủ thiếp đí mà không biết trời đất ơi cao đất dày là ǵ . 
Trong giấc mộng , hiện ra trước mắt tôi đó vẫn là một quang cảnh sáng ở trên một cánh đồng xanh , bài thánh ca vẫn vang lên như hết sức diễn cho lời nói của thiên thần thiên sứ . Giọng hát trong vắt như pha lê , tôi vẫn không tài gì có trạng thái nhớ nổi tất cả nhưng thứ tôi nhớ rất rơ là lời hát của cô bé ấy . Vang lên vang lên nhấn dành trên từng nốt nhạc … Ḷng tôi lại thêm thanh thả , dễ chịu và vô cùng thoải mái 
Reng … 
Tiếng điện thoai vang lên như xé tan cái giấc mộng mị tuyệt vời , nhấc máy lên ,tôi nhận ra số phận lạ vuốt nhẹ màn h́nh . Giọng nói từ bên kia , h́nh như có chút ǵ đó không được b́nh tĩnh và ổn định , nó mang tính chất sợ hăi . 
- A lo ? 
- Cứu … với ! 
- Quế Anh …? Cậu đang ở đâu ? 
Chạy tới địa điểm , đó là một quán café nh́n ngoài mặt thấy h́nh như sắp đóng cửa , Xông thẳng vào trong , tôi hoảng hốt nh́n quanh t́m kiếm cô ấy . Một nắm giấy từ đâu đó bay biến tới va vào đầu tôi đó giống như một mật hiệu vậy 
- Quế anh …? 
Lại về phía sau của chiếc bàn cuối dăy tôi tiến tới , ngồi xụp xuống tôi hỏi cô 
- Chuyện ǵi sao ? 
- Ngoài kia … có tên đang theo dơi tôi ! 
Cô chỉ tên đang đứng tựa ḿình vào cột điện mặt đang dính dáng vào điện thoại ở ngoài kia . Ngó ra nh́n , theo quan sát trông hắn cũng chả có ǵ là tốt đẹp cả một tên đă ở tuổi luống tuổi . Đảo mắt lần hai , sang đồng hồ giờ đă gần nửa đêm mà trông hắn cũng khá là thanh tú không có chút ǵ là nôn nóng , tay không cầm ǵ , lưng cũng chả có đeo balo hay phụ kiện , mặt chả bịt khẩu trang . Chứng tỏ , hắn không hề có ǵ định cướp cửa đầu hàng . 
- Hắn đi theo cậu bao nhiêu lần rồi ? 
- Hai lần .. . Từ lúc tôi đến …cho tới khi tôi về 
Vậy th́ì đồng cân có trạng thái là gă dê x̣m nào đó đang bám theo cậu thôi 
Cô rụt người lại , đôi mắt lo lắng ánh lên sự sợ hăi . Trông bộ dạng đang run cầm cập này , tôi nghĩ chắc cô ấy đang rất sợ. 
Liếc lên lần hai , tôi bỗng nhiên khựng lại và nhận ra có điều ǵ đó không ổn ở người nam giới này . Đă phát hiện ra mục đích và nguyên nhân , tôi vội nắm tay cô ấy mỉm cười một cách tinh ranh 
- Yên tâm …làm theo tôi ! 
- Cô ấy bước khỏi quán , lúc này đúng như dự đoán của tôi hắn từ từ bước tới tiếp cận 
- Nè … cô ǵ ơi cho tôi hỏi 
- Dạ …? 
Hắn tiến sát người cô , từ từ hắn hơi cúi đàu xuống để sát mặt với tấm bàn đồ đang cầm trên tay , tên này có vè rất chuyên nghiệp thật khó ai có trạng thái đoán được mục mục tiêu của hắn . Tôi cố t́nh bảo cô để cổ hởi trễ , điều này tuy rất nặng nhọc nhưng ít nhất có thể vạch mặt tên dê x̣m vô giáo dục này 
Đến lượt tôi bước ra , mặt tỏ vẻ tức giận tiến tới nắm chặt chẽ tay đấm thẳng tên kia ngă ngửa xuống đất , chiếc kính văng ra . Đôi mắt tôi như té lửa , hắn gắt lên 
- Mày dám …? 
Tôi từ tốn cúi xuống cầm chiếc kính lên , ngồi quị xuống trước mặt hắn nhếch môi miệng cười kiểu coi nhẹ thường người khác . Tôi … chưa bao giờ bảo vệ ai hay nói nhiều như bữa nay và cũng chưa bao giờ tức giận như thế này 
- Nếu … có muốn quay … th́ thành thử mang hẳn cái máy quay đến chứ ? Tại sao lại quay bằng thứ này ? 
Tay kia , tôi giơ chiếc phôn của hắn lên . Hắn trố mắt không thể tin được rằng chiếc telephone của ḿnh không biết từ khi nào đă nằm trong tay tôi . Thái độ lúng túng không thốt lên lời , túm lấy áo hắn mắt tôi như thế ra lửa từng câu từng chữ tôi đều nhấn mạnh 
- Cô ấy là người con gái của tôi … từng bộ phần trên cơ thể đều là của tôi … nếu c̣n bén mặt tới đây … chụp ảnh … hay quay phim bất kì con gái nào ở đây th́ tôi không chắc ngày mai ông c̣n có đủ khả năng để có thể tiếp thô tục du hành … trong cái sự nghiệp quay lén quay trộm của ḿnh đâu … 
Hắn tái mặt , xác thực như một con chuột bị bắt quả tang ăn vụng quên chùi mép . Cần chiếc phôn lên tôi nhé vào túi áo hắn c̣n chiếc kính th́ ném xuống đất rồi nhẫm lên một cách tàn nhận . Rút ví ra ném vào mặt hắn vài tờ tiền rồi nắm lấy tay cô quay gót đi một cách men ĺ . 
Tính tôi thường xuyên vậy , cái ǵ ḿnh phá ḿnh đụng đều phải có trách nhiệm với chúng . Chuyện bữa nay xảy ra , đồng cân là một trong ít lần tôi ra tay bảo vệ quyền lợi cho một số người thực chất tôi chả phải ông to bà lớn ǵ để có thể hành hung đánh tắt nghỉ người . Một thằng nam giới đích thực , luôn phải nhạy bén trong mọi t́nh uống 
Dừng chân tại một quán ăn đêm , húp sách nước trong tô mỳ tôi thảo phào môt cái đă cuộc đời . Nh́n đang cô bạn ngày kế bên th́ thấy cô ấy vẫn đang sử dụng đũa chọc chọc đảo đảo tô mỳ làm nó vữa hết ra 
Thấy mặt cô buồn , ḷng tôi cũng chả vui hơn . Nhưng là thằng chả giỏi ăn nói cho nên cũng khó khăn , đành đánh liều một phen 
-Vẫn sợ …à ? 
Thấy tôi hỏi vậy , cô ấy lắc nhẹ đầu mặt vẫn ch́m vào trong to ḿ đă vữa 
- Vậy …giận tôi ? 
- Lắc đầu lần hai , tôi ngán chả hiểu sao cô ấy không chịu nói ǵ hết tiền lắc đầu cho qua, đâu phải cái ǵ cũng dễ như thế đâu người ta cũng cần nghe giải thích chứ 
- Cảm … ơn ! 
Khựng lên , tôi quay sang trố mắt nh́n cái khuôn mặt tái bệch của cô ấy . Thực chất nh́n cổ cũng xinh đâu kém ai , ít nói điều này càng khiến 1 người con gái trở nên bí ẩn 
- Không … có ǵ ! Dù sao … tôi cũng có số mệnh cô rồi 
Cô ấy quay sang bất ngờ rồi lại đỏ mặt quay chỗ khác . 
Chống cằm , nghiêng đầu chút nhắm nghía hồi lâu tôi thấy đúng là có vài nến dễ thương xót y như hồi đó , nếu giờ tiền cần cắt bớt mái đi bỏ cặp kính xuống trông cách chắn xinh hơn vô vàn đứa , Quả nhiên , tôi đă từng thích cô ấy ở vẻ này , cái dễ xót thương mà ít cô gái nào trên đời này có được . Thấy cô ấy đảo mắt về phía ḿnh tôi ngỡ ngàng lúc năy 2 cặp mắt như chạm nhau một nguồn điện như chạy qua tim rồi năo có phải đây là sự rung động 
Thấy tôi vậy , cô ấy lập tức lùng túng cúi xuống đưa vội mỳ vào miệng khiến bỏng mất một bên . Cô ấy rít lên trong sự đớn đau đúng là hại thân mà 
- Im nào … nếu cứ mấp máy môi tôi sẽ không thể sắp thuốc cho cậu đâu 
- Umm… 
Trời cũng thế mà đổ cơn mưa , một cơn mưa một đông lạnh buốt sống lưng . Không trạng thái về , mà giờ đường tới nhà tôi lại gần hơn đường đến xí túc xá . Quay sang thấy gương mặt của cô ấy như có vẻ ǵ đó rất lo lắng , đặt tay lên vai tôi có gằng thân thiết 
- Về nhà tôi nhé ? 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét