truyen sex| doc truyen hay

Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

truyen sex - Đừng quá tàn lụi nhẫn nhịn cùng tình yêu yêu

Căn phòng yên tĩnh trong màn đêm. Đó là một nơi nằm cách xa thành phố, nơi truyen sex đồng cân có hai con người đang thèm khát yêu xót thương và muốn giũ bỏ man di trách nhiệm để đến bên nhau. Không biết mấy lần căn phòng này trở thành điểm hẹn của hai người. Có rất nhiều kỉ niệm nhưng chưa có một sai lầm, một khổ thân lỗi nào xảy ra…





Bao năm qua, Hương bằng lòng với điều động đó. Cô cũng coi DOC TRUYEN SEX, TRUYEN HEO, TRUYEN DAM MOI NHAT đấy là tình yêu của riêng mình, coi sự chung chạ ấy là một niềm hạnh phúc. Nhưng giờ đây cô thấy lòng trống vắng thực sự. Có lẽ cô đã quá già cỗi để đón nhận sự cô đơn. Trái tim yếu đuối và tâm vong linh mong manh của cô cần một người đàn ông thật sự thuộc về cô để chở che.Nhìn người đàn ông đó đã ngủ say, Hương nhẹ nhàng bước ra khỏi giường. Cô mở cửa bước ra ngoài ban công. Đứng nhìn thành thị từ ban công của căn phòng, Hương đưa tay ôm lấy cơ thể của đích thị mình. Không gian này làm cho cô có thật nhiều cảm giác. Cô thấy mình quá bé nhỏ và neo đơn côi. Giữa cuộc sống xô bồ này, đô thị thật đông, những con đường chật hẹp nhưng cô không có lấy một người nam giới của riêng mình. Cô có người đó trong trái tim, hình ảnh của anh vẫn ở đó nhưng anh không thuộc về cô. Có đi nữa chỉ là một tí thời gian rảnh rang anh mới tranh thủ đến bên cô…







Anh là người nam giới cô yêu và cũng yêu cô tha thiết. NhưngDOC TRUYEN SEX, TRUYEN HEO, TRUYEN DAM MOI NHAT  anh tiền thuộc về cô phần hồn, còn thể xác anh gắn bó với một người đàn bà truyen dam khác. Người đàn bà anh gọi bằng vợ, người được gia đình, pháp luật và man di người thừa nhận. Không giống như cô. Cô chỉ tồn tại trong trái tim của anh. Cô mãi mãi nằm trong phần bóng tối của cuộc đời anh. Cũng giống như những đêm sôi động của thành thị anh ở bên vợ, còn phần tĩnh lặng nơi ngoại thành này, anh dành cho cô. Những cuộc hẹn hò vụng trộm, những vòng tay ôm thật vội vàng.



"Sao em lại đứng ngoài này, trời đất ơi về đêm lạnh đó, em vào phòng đi”.



Giọng nói ấm áp, thân yêu của người đàn ông đó vang lên từ phía sau. Bao nhiêu năm rồi anh vẫn hiền từ và ấm cúng như vậy. Chính sự ngọt ngào này của anh mà Hương bất chấp mặc cảm khổ lỗi để bên anh.



Anh đứng ôm cô từ phía sau, cả hai im lặng ngắm đô thị về đêm. Hơi thở hòa quyện vào nhau thật nồng nàn. Không hiểu sao, nước mắt Hương cứ tuôn rơi. Cô mím chặt môi để anh không nhận ra rằng cô đang khóc. Câu chuyện của gần 10 năm về trước gợn lên trong trí nhớ của cô. Một cảm giác đầy nuối tiếc…



Ngày ấy, khi cả Hương và anh cũng là hoá viên, ái tình của gia tộc trong sáng và đẹp vô ngần. Mang theo bao khát khao, hoài bão của tuổi xanh vào đời, cuối cùng, Hương đã quyết định để tình yêu ở lại để theo đuổi giấc nằm mơ thanh xuân của mình. Nhận được thông báo du học, Hương đã đau khổ rất nhiều. Cô hiểu điều đó sẽ đồng nghĩa với sự cách biệt rất lâu giữa cô và anh. Cô không dám ràng buộc, không dám yêu cầu anh chung thủy do cô cũng chưa biết sau bao năm cô mới trở về. Nếu bắt anh chờ đợi như thế là quá ích kỉ. Cô yêu anh nhưng cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội được học tập ở môi trường nước ngoài.



Cuối cùng Hương quyết định ra đi. Cô đi trong im lặng, lặng lẽ mất hút khỏi cuộc đời của anh. Cô hi vọng nỗi đau mà cô để lại sẽ giúp anh chóng vánh quên cô và tìm cho mình một người con gái khác cân xứng đáng hơn. Cô tự thấy mình hẹn hạ và yêu anh không nhiều như anh yêu cô thành thử cô mới có trạng thái tàn nhẫn ra đi như thế…



Hơn 6 năm ở nước ngoài trở về, Hương vẫn là một cô gái độc thân. Hương luôn luôn nghĩ mình đã thuộc về một người nên cô chẳng còn một góc nhỏ trái tim nào cho ai đó bước vào. Mọi thứ đều mang bóng hình của anh trong đó. Tình cờ gặp lại anh, biết anh có vợ, Hương đã nở nụ cười gượng gạo. Dù sao điều đó cũng là hợp lí. Vì Hương là người bỏ anh lại, làm sao cô trách anh thay lòng…



Giá mà anh hạnh phúc thật sự bên người vợ mới thì có lẽ cô sẽ vĩnh viễn chôn sâu tình cảm của mình nhưng sự thật không hoàn trả toàn như vậy. Anh đã chờ đợi cô suốt những năm tháng cô ra đi mà không một lời oán thán. Anh quyết tâm đợi ngày cô trở về vì chưng anh tin Hương yêu anh thật lòng. Nhưng rồi trước khi mẹ anh mất bởi bạo bệnh, bà đồng cân có một ước hi vọng anh hãy yên bề gia thất. Không thể bất hiếu với mẹ, anh đồng ý cưới cô gái hiền từ gần nhà, người cũng đem lòng thầm thương, trộm nhớ anh.



Gặp lại nhau, anh đã ôm lấy Hương mà khóc. Hương hiểu những năm tháng qua với anh còn khổ cực hơn nhiều so với Hương. Anh đã phải sống trong đau khổ, sống trong chờ đợi mà không biết sẽ còn phải chờ tới bao giờ… Còn Hương, chí ít cô cũng lấy sự bận rộn để làm vơi bớt đi nỗi nhớ với anh. Nhưng anh tội nghiệp hơn cô rất nhiều.



Hơn 2 năm qua, căn phòng ngoại thành này là điểm hẹn của Hương và anh. Đó chỉ là những cái ôm, những vòng tay, một nụ hôn thật nhẹ chứ hoàn toàn không có chuyện đi quá giới hạn. Hương thương người đàn bà là vợ anh. Cô ấy đâu có khuyết điểm gì mà phải gánhDOC TRUYEN SEX, TRUYEN HEO, TRUYEN DAM MOI NHAT  chịu hậu quả từ sai lầm của việc cô ra đi năm xưa…



Đêm nay, nằm bên anh, Hương nhận ra tuổi xuân của cả mình và anh đều đang trôi qua trong một thạch sùng quan hệ cực kì vọng. Anh không bỏ vợ nhưng không hề gần gụi vợ. Đó cũng là lí vì chưng lấy nhau đã lâu mà vợ chồng anh không có con. Nhưng khi hỏi anh có trạng thái bỏ cô ấy không thì anh ngập ngừng. Anh nói chỉ có cô ấy mới có quyền bỏ anh, anh không được phép làm như vậy… Anh nói đúng, anh chẳng thể bỏ người đã tốt với mình để chạy theo một người đã bỏ mình…



Anh đã khép đôi mi và ngủ thiếp đi. Hương hôn nhẹ lên đôi môi anh. Ngày mai, khi rạng đông sáng rực lên, cô sẽ ra đi. Có lẽ cô nên có một sự ra đi tàn bạo như năm xưa để anh hạnh phúc bên người vợ tốt ấy. Cô đã ích kỉ một lần, giờ chẳng thể tư kỉ thêm lần nữa để cướp đi chồng của một người phụ nữ vô tội.

Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

truyen sex - Ngày em cưới mình chết thật nhau

3 năm trước cô đã từng thấy cô ấy trong vòng tay anh, cô vùng truyen sex vằng bỏ về, và cô cũng không ngờ,đó là lần cuối cùng cô được nhìn thấy anh.. 
Ngày...,em cưới mời anh chị đến dự".Đắn đo một lúc, cô bấm nút gửi đi. 
Cũng lâu rồi, từ ngày anh đi, không một lời từ doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi biệt,cô không còn sử dụng đến chiếc telephone cũng...như số phôn riêng của hai người nữa. Thời gian đầu, nhiều lần cô thử gọi vào mệnh phôn ấy nhưng chỉ có những tiếng tút dài vô tình, không ai nhấc máy. Cô nỗ lực tìm cho ra lí bởi chưng nhưng những gì cô nhận lại được chỉ là những sự im lặng. Sợ hãi, tuyệt vời vọng,cô đau đớn mà không biết lí do. 
Một tháng, hai tháng…rồi một năm, hai năm … cô chôn vùi mình vào những hồi ức đẹp ngày xưa. Cô vẫn đến quán cafe đều đặn như một lịch trình không đặt trước. Khác một điều động bây giờ chỉ có một mình cô. Thời gian đầu, mấy anh chị phủ phục vụ bàn ở đó thắc mắc hỏi cô sao không thấy bạn trai cô đi cùng. Cô không biết nói gì cả, đồng cân thấy nghẹn đắng trong cổ họng. Cũng không lạ gì khi những người ở quán hỏi vậy bởi suốt bốn năm ở bàn cạnh khung cửa sổ ấy có 2 cô cậu sinh viên yêu nhau,vào cơ hội valentine vẫn đến đó. 
Sau từng ấy thời gian, cô vượt qua nỗi đau đó. Bất bỗng nhiên cảm giác cô đơn, trống trải ùa truyen dam về. Tuần sau cô sẽ là cô dâu, nhưng chàng hoàng tử trong mộng mị không phải là anh. Cô bật khóc, trái tim khô ấy đã lại khóc sau một thời gian dài vô cảm. 
Tiếng chuông điện thoại làm cô giật mình. Là anh, đúng là anh thật rồi. Cô vội chồm lấy phôn đọc tin nhắn"Hẹn ngày mai 8 giờ. Chỗ cũ".Vẫn kiểu cách hò hẹn đầy lạnh lùng của anh. Cô bối rối. Cô không biết phải làm sao nữa? Nếu như đi gặp anh, liệu có khi nào cô nghĩ lại không? Cô đắn đo, bởi dự. 
7 giờ 30 phút, cô đứng trước gương quy hàng tiếng đồng hồ, mấy doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi bộ váy áo trong tủ cũng được cô lôi ra thử đi thử lại.mãi rồi cô mới chịu nhìn vào đồng hồ. Sắp muộn mất rồi mà anh không thích cô đến hẹn muộn. Chỉ còn một bộ váy, bộ váy anh thích cô mặc nhất. Cũng từ ngày ấy, cô hứa sẽ không bao giờ mặc lại nó nữa. Nhưng lần này, cô quyết định...8 giờ, cô đến quán, quán chưa đông khách lắm.Chị phục vụ nhanh nhẹn mời cô ngồi ở chiếc bàn bên cạnh 
- Chiếc bàn mọi bữa nay có người ngồi mất rồi chị ạ,mong chị thông cảm. Cô ngại ngần...tiến lại đằng sau cô gái đang ngồi chiếc bàn đó. Cô ngờ ngợ, dường như gặp cô gái đó ở đâu rồi. 
- Xin khuyết điểm chị ...Cô gái quay lại. Đúng , đúng rồi đúng là cô ta, lần này thì cô không thể nhầm vào đâu được. Cô toan quay đầu lại bỏ đi. 
- Chị ơi, khoan đi đã. Chị có nhận ra vật này không? Cô sững người lại, bởi chưng đó là chiếc phôn của anh, trên đó vẫn còn chiếc móc đeo cô làm trao tặng anh. Cô lặng người không nói gì được.Và những gì sau đó xảy ra cô không nhớ được nữa, cô chỉ thấy tai mình ù đi bởi vì những lời nói của cô ấy. 
3 năm trước cô đã từng thấy cô ấy trong vòng tay anh, cô vùng vằng bỏ về, và cô cũng không ngờ,đó là lần cuối cùng cô được nhìn thấy anh.. 
- Anh không muốn chị biết chuyện anh bị bệnh,thời gian sống của anh đồng cân còn được tính chất bằng ngày. Anh yêu chị, và biết rằng chị cũng yêu anh nhiều lắm, nên ngày đó, anh cố kỉnh làm chị tổn thương xót để chị xa anh. Để chị không khổ đau nhiều nếu như biết được sự thật. Anh vẫn giữ chiếc điện thoại này, và ngày nào anh cũng ngồi viết tin nhắn cho chị nhưng không bao giờ gửi đi. Anh chỉ muốn lưu lại những doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi kỉ niệm,những khoảng thời gian đẹp nhất của hai người. Và anh muốn chiếc phôn này mãi mãi được lưu giữ. Anh dặn em dầu thế nào cũng không được nói sự thật này cho chị biết. Nhưng ngày bữa qua khi chị nhắn tin, em nghĩ suy rất kĩ và quyết định nói cho chị biết sự thật. Em không muốn anh mang tiếng là kẻ làm phản bội. 
"Ngoài đường, trời mưa to. Ngày cô cưới, cũng là ngày giỗ của anh. 

Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

Truyen sex - Em thương anh, heo à

Tôi từng nghĩ yêu chân tình tôi sẽ ấm truyen sex dần con tim trong cái giá mà buốt của dòng người hậu hiện đại. Tôi tin điều đó, tôi đã mong điều động đó và tôi nuôi hi vọng dầu có vẻ huyền ảo nhưng tôi lại muốn thế. Và rồi...tôi...người đàn bà vô duyên lạc điệu giữa nhân thế. Tôi đã yêu anh, tôi yêu thật lắm, say lắm...Từng ngày trôi qua, tôi sống trong sự quan doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat tâm, âu yếm, vỗ về của anh. Một chút ôi thôi nhưng tôi thấy ấm lòng. Chỉ một tin nhắn "Anh ơi...". Anh liền tạo vật lại "Anh đây rồi em" tiền thế thôi, tiền thế thôi lòng tôi cũng đã lên men của sự nồng say và yêu anh nhiều hơn. Trong trên dưới lặng của cuộc sống, tôi luôn nhớ đến anh, nhớ từng giây, từng phút dẫu rằng cuộc sống tôi vẫn còn phải lo toan trách nhiệm nhưng không một phút giây nào tôi không dành cho anh. Đôi lúc tôi thầm nghĩ, mình có làm phiền anh nhiều quá không? Liệu rằng anh có ghét mình không khi mình cứ như thế này? Dẫu suy nghĩ vậy nhưng tôi vẫn luôn luôn dành thời kì cho anh, vẫn nồng cháy dầu anh không ở cạnh tôi. Cứ thế, thời kì diễn tiến tình yêu tôi thường xuyên sống và rủ rỉ cùng anh…Cũng từ đó, tôi như người sống trong mộng mị cung của sự giàu sang về tình ái, tôi không cần nghĩ tới ai nếu mỗi lúc tôi ở gần anh. Rồi dòng thời gian nghiệt ngã đưa đẩy, xô đẩy tôi đến với một thế giới mung lung mà ở nơi đó không có anh, không có tiếng nói, không có dòng tin anh trao gửi. Mỗi ngày trôi đi, tôi như mất đi tất cả, tôi như không còn một thể lực nào để chống chọi với dòng đời đầy biến động và nghiệt ngã này. Anh về với cố nhân, còn tôi? Tôi về truyen dam với cõi lòng đầy niềm đau, nhớ nhung và trống trải. Tôi yêu anh nhiều thế đấy, nhiều doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat lắm. Dường như tôi cảm nhận được mọi rợ suy nghĩ trong anh, cũng đã có những lần tôi đọc được nghĩ suy và ý định của anh. Anh là người nam giới trước hết mà tôi cảm nhận được đến như vậy. Một người nam giới quá cỡ đặc biệt trong tôi dù cho những ngày đầu tôi không yêu anh như vậy. Xa anh, với tôi nó như mất đi vớ cả, mất hết niềm tin, tình yêu và sự lạc quan khi nhìn vào những quãng thời kì sắp tới phải bước đi mà không có anh bên cạnh. Tôi đau, tôi buồn, tôi khóc…tôi không tin…đó là sự thật. Em yêu anh nhiều lắm, pig à…!

 

                                   MARI JANE - những ngày nhớ anh

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

truyen sex - Chúng ta cựu dĩ chớ nhiều ý đồ đồng nhau

Có những người bạn mà chúng ta rất thân, quen từ truyen sex nhỏ hay học cùng lớp lâu năm nhưng chẳng thể hình dong ra lần trước nhất họp mặt như thế nào. Nhưng có những người bạn mà ta tình cờ làm quen được thì cái lần trước tiên ấy lại thật khó quên.



day la noi dung footer



Anh quen cô tình cờ như doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi thế đấy, trong khuôn viên trường học cực kì học rộng lớn, đến nỗi hết một kì cọ học mà anh tiền có thể may mắn gặp được cô bạn cùng thời phổ thông một hai lần. Anh tình cờ biết cô khi đi xem một buổi diễn văn nghệ của trường, cô là MC của tiết mục hát xướng của khoa mình nhưng cũng góp giọng vào tiết trang mục đó. Anh ấn tượng truyen dam với cô ngay cái nhìn đầu tiên ấy, chiếc gọng kính cận được đẩy lên cao để nhìn cô thật kĩ.



Cô tên Linh hay gọi là Ý Linh. Thế rồi kiếm được facebook của cô, anh kết bạn rồi cũng quên lãng trong danh sách bằng hữu của mình.



chung-ta-von-khong-co-y-do-voi-nhau



Anh chưa có người yêu, đúng hơn là chưa từng biết yêu vậy mà tối hôm trước ngày valentine lại được cô bạn cũ nhờ anh mua hoa dùm với vẻ khẩn thiết cầu mong. Anh không nỡ từ chối nhưng biết tặng ai bây giờ, chẳng nhẽ lại đem về phòng cắm vào lọ rồi tự ngắm. Trong giây phút suy tính, anh tìm ra được một cách rất độc đáo. Đó là đăng lên facebook với nội dung status: "Lỡ mua hoa giúp bạn nhưng không biết trao tặng cho ai, bạn nữ nào chưa có ai trao tặng hoa thì like trước hết mình sẽ đích thân đến tặng tại trường học ĐH A" kèm cặp với một tấm hình búp hoa bắp cải xanh tươi thu hút. Anh cũng không ngờ vài phút sau khi đăng lên thì cô lại là người like đầu tiên. Bối rối nhưng rồi anh cũng mạnh dạn gửi tin nhắn cho cô:



- Bạn like bài viết của mình trước hết đó, vậy mai mình đem hoa lên cho bạn nhé. Chỉ là tặng bình thương xót thôi.



- Hi, cái gì chứ được tặng hoa là Linh nhận hết đó. Linh thích cái hoa xanh xanh to to đấy.



- Vậy mai gặp nhau tại khu thảo nguyên xanh nhé. À cái hoa đó đồng cân mang tính minh hoạ thôi, bạn của mình giao hoa hồng.



- Tiếc vậy, nhưng không sao.



- Số telephone của mình là .... Khi nào đến đó thì Linh gọi doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi cho mình biết.



- Thôi bạn gọi cho Linh theo số phận này đi...



Thế là anh có số mệnh phôn của cô, hồi hộp nhấn nút lưu mà cứ ngỡ như đang mơ. Anh rủ cô đi ăn kem để dễ trao tặng hoa nhưng cô từ chối vì còn phải đi dạy kèm cặp sau khi đi học về. Chiều ngày valentine ấy, anh đứng tại địa điểm đã hẹn trước chờ cô. Gần đến giờ hẹn, anh gọi cho cô



- Linh đang ở đâu vậy? Gần tới chưa?



- Linh đang lấy xe, gần ra rồi.



- Thôi đứng ở đấy đi, mình tới gần nhà gửi xe đưa cho cũng được.



Cảm giác hồi hộp đến nghẹt thở làm anh ngập ngừng từng bước chân. Những mùa valentine trước anh có lẻ ngồi dưng ở nhà xem phim thì cũng la cà với mấy thằng bạn đi nhậu. Cuộc sống luôn chứa những điều bất ngờ, lần trước gặp cô trên sân khấu anh không phải hồi hộp thế này, bởi vì chỉ anh nhìn cô ấy mà thôi. Bước đến gần nhà xe, anh thấy một cô gái dáng người nhỏ nhắn, xinh xinh mặc áo khoác màu xanh nhưng trùm cả cái mủ ngộ nghĩnh lên cả mái đầu che khuất khuân mặt đang dắt xe ra khỏi nhà xe và có thể đoán đó là Linh. Nhưng để kiên cố cho nên anh gọi số mệnh phone Linh, cô bé đang dắt xe ngừng lại lấy phôn ra nghe. Anh không lần khần nữa và bước ngay đến chổ ấy, thông thoáng nghỉ nếu mà nhầm thì chắc sẽ quê lắm.



- Bạn là Linh à?



- Anh là anh đưa hoa phải không? Đôi mắt tinh ranh lướt nhìn anh rồi Linh nhanh chóng hỏi lại mà không trả lời.



- Ừ. Tay anh hơi nâng chiếc bao đựng hoa lên và đưa mắt nhìn về phía nó.



- Cho Linh thật đó hả?



- Ừ, tại con bạn nó nhờ mua dùm cho bó hoa mà mình lại không biết tặng ai nên...Rồi tay đưa hoa đặt vào tay Linh. Mắt liếc nhìn được nụ cười tươi rói của cô lúc ấy rồi nhìn lơ đễnh đi hướng khác. Tim đập thình thịch



- Linh cảm tạ nhé.



- Ừ, thôi về đi dạy đi kẻo trễ. Mình vô trường tí.



Thế đó, lần trước nhất họp mặt với cô được anh tự khắc sâu vào trong tâm trí. Cảm giác bối rối, thẹn thùng mà chỉ có lần đầu họp mặt mới mang lại cho anh. Trên đường về, anh nhận được tin nhắn của cô " Linh cảm ơn nghen". Anh cảm thấy rất vui bởi trong dịp valetine này mình đã đem niềm vui đến cho hai người con gái đó là người bạn cũ của mình và cô.Hạnh phúc là khi cho yêu thương đi chứ không giữ lại cho riêng mình mà, anh đột nhiên thấy câu nói ấy rất đúng trong trường học hợp này. Anh nhắn lại:" Ừ, mình phải cám ơn lại Linh đã nhận hoa chứ không phải đem về nhà cắm đến héo tàn" . Nếu cô không nhận hoa thì anh cũng chẳng còn ai để tặng, người ta có bồ rồi thì đâu thèm nhận hoa của anh cơ chứ. Nhưng mà Linh cũng ngộ thật, trong ngày lễ bắt nhân dịp tình thế này mà lại đo nhận hoa của chàng trai lạ mà không sợ người khác hiểu lầm. Tin nhắn từ cô " tại thấy không có ý đồ đen tối nên nhận để phụ lòng người ta,hi". Anh đọc dòng tin nhắn mà bật cười vì chưng bốn chữ "Ý đồ đen tối" thật ngây thơ, thế nhưng nó lại làm anh nhớ mãi. Thật sự là ngay từ lúc nhìn thấy nụ cười của cô, anh đã ước mình được trao tặng hoa cho cô như người tình đích thật rồi. Anh nhắn kết thúc " Sao biết? Ừ thì không có đen tối, chỉ hơi nâu nâu thôi".



Những ngày sau đó, anh cũng không gặp lại cô, thời kì bận rộn cho nên đồng cân thỉnh thoảng nhắn vài dòng hỏi thăm như những người lạ từng quen vậy thôi. Anh hi vọng một lần được gặp cô ngẫu nhiên khi đang đi vòng vo trong trường nhưng không dễ. Rồi đến một tối thứ 7 nọ, máu bắt đầu chảy xiết về tim khiến anh muốn được đi chơi hay hẹn hò với một ai đó. Anh nhắn tin cho cô :" Chúng ta, liệu chừng có thể đi uống với nhau tách cà phê cho rét mướt được không? ". Anh hồi hộp chờ hồi âm, 5 phút sau mới có tin nhắn trả:" Ừ được, sao khách sáo dữ vậy. Chúng ta vốn không có ý đồ với nhau thành ra lẻ loi giản thôi phải không anh đưa hoa? Hi" . Anh đọc dòng tin nhắn đáp mà cảm thấy nhẹ nhỏm với chữ "vốn không có ý đồ" mà cô vẫn vong linh nhiên tin như vậy. Nhưng nói anh muốn mời cô hẹn họ thì lại không dám, có thể chuyển sang có ý đồ lại làm cô chạy trốn mất thành thử đành đáp " Rõ ràng là vậy, quán Vị Đắng nhé". Hai người gặp nhau cũng đồng cân nói cười vui tươi như những người bạn nhưng lại không biết rằng chúng đã vô tình trở nên kỉ niệm. Rồi vài năm trôi qua, những lần café hay đi chơi cùng nhau giữa hai người "vốn không có ý đồ với nhau" cứ lặp lại như một quy luật tự nhiên. Anh và cô đều có công việc ổn định thế nhưng điều kì lạ là hai người vẫn chưa hề có người yêu. Có lẻ anh và cô đã dựa vào cái lý thuyết giáo " vốn không có ý đồ với nhau" mà ở bên cạnh nhau để rồi giấu đi tình yêu. Cuộc sống luôn chứa những điều bất ngờ, ngày hôm ấy cô bị sốt cao, người nóng như phát hoả, đầu óc quay cuồng nhưng bởi vì ở một mình thành ra không biết nhờ ai. Người trước tiên nghỉ đến khi cần giúp đỡ đích thị là anh, cô bấm gọi anh văn bằng chút sức lực cuối cùng.



- Anh có thể đến giúp đưa Linh tới bệnh viện ti được không? Rồi cô hôn nằm mê trong cơn sốt khi vừa dứt lời, cô vẫn chưa biết tên anh mà chỉ toàn gọi là " Anh đưa hoa". Chắc có lẻ cái tên ấy đáng yêu, cái tên của lần trước nhất gặp nhau.



Anh đang làm ở công ty giờ hành chính, không xin phép, không nhắn gửi lại lời nhắn cho cộng sự mà vội vàng lao nhanh ra lấy xe đến chổ cô. Cô được truyền nước trong bệnh viện, bị viêm phổi vì thời tiết thay đổi lạnh thất thường mà cơ thể lại ốm yếu từ nhỏ. Anh ngồi bên cạnh nắm lấy tay cô và khẽ đặt tay còn lại lên trán cô theo dõi tình trạng sức khoẻ, khuân mặt lo lắng nhẹ nhõm hơn. Anh vắn mái tóc cô ra sau và ngắm nhìn cô đang ngủ thật đáng yêu, cái miệng cứ cong lên rồi dỗi ra. Anh vô thức đưa tay rê nhẹ vành môi đáng yêu ấy, bất hốt nhiên cô tỉnh giấc nhìn anh văn bằng ánh mắt phán xét:



- Anh có ý đồ gì thế? Đôi mắt to đen vẫn còn bại lộ rõ mỏi mệt nhưng nhìn anh tinh nghịch.



- Ừ, ý đồ đen tối đấy thì doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi sao nào.



- Em biết rồi. Sao giờ mới nói đồ ngốc, Có biết câu " chúng mình vốn không có ý đồ với nhau thành ra đơn giản thôi phải không anh đưa hoa? Là em hỏi cho riêng anh trả lời đấy.

Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014

Truyen sex - Hà Nội ra đơn ngày nắng đẹp

'' Ngày mai anh có trạng thái gặp em chứ ? '' 
5 phút ... 10 phút 
Tiếng thở dài đầy truyen sex thất vọng . Vẫn là câu khước từ thầm lặng của anh . 
'' Anh đồng ý ! '' 
Cô nhìn thẫn thờ vào khung chat . Không phải là nằm mê !! Anh đồng ý thật rồi ! Cô được gặp anh rồi ! 
Đêm đó cả hai người đều mất ngủ . 

Cô là tiểu thư một gia đình phong lưu . Một doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat bông hồng sống trong khu vườn lộng lẫy , có man di sự bảo vệ để tránh khỏi sự hỗn loạn bên ngoài , cho nên 20 tuổi mà vẫn thơ ngây , trẻ em . Cô lại còn rất xinh đẹp . Là mong ước của biết bao lăm người . 
Mỗi tối rảnh rỗi cô vẫn hay sử dụng máy tính chất để chat , để tìm sự đồng cảm đâu đó trên thế giới ảo . Và rồi cô gặp anh . 
Anh hiền , hay trò chuyện kiểu châm biếm hiểu đời . Bức hình hết sức diện là anh với mái tóc xoăn nhẹ với cây đàn ghita . Anh là nhạc sĩ , và vẫn hay đàn cho cô nghe những bài anh viết . 
Cô thích tiếng đàn ấy , vừa da diết vừa nhẹ nhõm . Nó len lỏi vào tận trái tim khiến cô rung động . Rồi tự nhiên như thế , cô tìm thấy con người mình cần trong anh : Một người lãng mạn , cũng có trạng thái che chở cho cô đến suốt đời . 
Suốt 6 tháng chuyện trò , cô nghĩ đã đến lúc nên bước ra ngoài đời thực và hình thành một thằn lằn quan hệ có tên với anh . truyen dam Nhưng chừng như anh không nghĩ như vậy . 
Mỗi khi cô yêu cầu họp mặt , anh lại tìm cớ để từ chối . Khi thì anh mệt , lúc thì anh bận viết bài , và có lần anh còn chẳng trả lời mà đột ngột offline . Hàng ngàn câu hỏi đặt ra trong cô , có phải cô không tốt ở điểm nào ? Hay chỉ là cô thích anh còn anh xem cô là em gái , mê hoặc bạn ? 
Nhưng lần này thì anh đã đồng ý . Cô mất ngủ bởi vui mừng . Mất ngủ vì cả đêm hình dung ra viễn cảnh hai người gặp nhau . Và dành cảm đêm đó để chọn đồ sẽ mặc tương lai . Đến rạng doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat sáng , cô thiếp đi lúc nào không hay ... 

Anh lên Hà Nội để đeo đuổi con đường sáng tác . Anh yêu Hà Nội , cũng hay cho sự yên phẩm bình mà tong tả đó vào trong những bài hát . Nhưng suốt 5 năm , anh vẫn chỉ là thằng nhạc sĩ nghèo không tiền , không nhà . Tài sản duy nhất là chiếc máy tính chất anh cóp nhặt mấy năm mới có . Anh quen cô cũng từ đó . 
Một cô gái thơ ngây đến đáng yêu . 
Anh biết tình cảm mình dành cho cô . Nó hình thành từ những dòng chat , từ cách cô xác nhận những bài hát của anh . Tình cảm đó âm ỉ thế ôi thôi , mà thỉnh thoảng bùng lên khiến anh tiền muốn gặp cô , mặc kệ bít tất cả . 
Nhưng . Nếu cuộc sống là một bài hát để anh có trạng thái thoải mái điều khiển thì tốt quá . Anh cũng biết nhà cô rất giàu , cô rất xinh đẹp . Vì vậy chắc chắn cô không thế yêu một người nghèo kiết xác , không danh , không đồng cân như anh được . Anh lại còn .... 
Vì vậy , anh từ chối mỗi khi cô muốn gặp bên ngoài . Một phần do thể diện đàn ông . Một phần lại bởi vì anh nghĩ không thành thử làm khổ thân cô , khiến cô khó xử bởi tình cảm của mình . 
Thế mà , chẳng biết bởi chưng gì anh lại dũng cảm bằng lòng gặp cô . Tình cảm trong anh đã quá lớn . Nên anh chấp thuận đánh đổi , nếu cô khinh thường ghét con người thật của anh , anh sẽ cắt đứt mọi rợ liên lạc và coi như chưa từng biết cô .Suốt đêm , anh tiền nằm mà cười mỉm khi nghĩ về người con gái ấy , hình dung ra lúc cô cười sẽ như thế nào , giọng nói cô trong trẻo ra sao . Vì ái tình , anh sẽ bất chấp bít tất cả một lần . 

Cô bước vào quán cafe , chiếc váy màu đỏ , mái tóc đen dài xõa thướt tha . Những ánh mắt cứ nhìn cô từ đầu tới cuối khiến cô thật không thoải mái . Chẳng biết lần thứ bao lăm cô nhìn đồng hồ , vì chưng gần đến giờ rồi mà anh vẫn chưa đến . 
Cô tiếp thô lỗ chờ . Đã qua 30 phút , vẫn không thấy anh . Li sữa bị cô khuấy tung lên , sự hoang mang trong cô ngày một dày thêm . Có phải anh quên rồi ? Hay anh thật sự không muốn gặp cô ? 
Phía xa , khuất sau những hàng cây , có một vài mắt vẫn dõi theo cô từ đầu tới cuối . Anh cắn môi . Ừ , anh không đủ can đảm để công khai con người thật của mình với người anh yêu . Mặc dù rằng anh đã rất nỗ lực đấy ! 
Nắng chiều đổ bóng dài lên người anh . Ở trong quán , cô quyết định đứng dậy ra về . 
Có gì đó ôi thôi thúc anh rời khỏi chỗ nấp . Lúc anh cố gắng để đến doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat gặp cô , một chiếc xe máy đi với tốc độ nhanh đã tông phải anh . Anh không bị gì , tiền hơi xước xát , bộ áo xống anh chọn lọc kĩ càng cho cuộc hẹn bị dính líu bẩn , bông hồng anh mua tặng cô cũng bị dập nát . Mọi người chung quanh giúp anh ngồi dậy . Trong đó có cả cô . 
Lúc cô chuẩn bị lấy xe ra về , bỗng nhiên nghe thấy tiếng ga xe máy , và sau đó là nhiều người quây quanh ai đó , chắc vừa bị tông phải . Cô đã kịp nhìn thấy mái tóc của người đó . Mái tóc xoăn nhẹ cô hôm sớm nhớ về . 
Cô gắng lách vào . Rồi tắt nghỉ sững trước những gì diễn ra trước mắt . 
Đúng là anh . Đúng là mái tóc bồng bềnh . Là khuôn mặt quen thuộc . Nhưng .... Anh đi xe lăn ! 
Đám người đã tản ra . Cô và anh đứng nhìn nhau như thế . Không biết phải nói gì . Anh cúi gằm mặt . Đầu trống rỗng . 
Rồi cô quay đi . 
Anh không cản . Cười đắng cay . Cũng phải ôi thôi . Đôi chân anh không còn đi được nữa sau một tai nạn lúc nhỏ . Anh là một người tàn tật . Cô bỏ đi ... Cũng phải thôi ! 
- Anh không định tặng hoa hồng cho em à ? Không phải để cho em sao ? 
Giọng nói ngọt ngào của cô vang bên tai anh . Anh ngờ ngạc ngước lên , thấy cô vẫn đứng đó , như chưa từng rời đi . 
Rồi cô cất tiếng hát bài hát của anh ... 
Hà Nội , một ngày đầy nắng ! 

Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

truyen sex - cú chuyện mót ngày cược tháng tư

Tôi: A.Long. H.nay e tỏ tình với a nhá. *cười toe toét*


Anh: Chết chết...,.kiểu này câu dk con cá t0 quá e àk.


Tôi: Zét xờ,mà cá nào to thế a? Ăn trộm à,nhà a đâu có ao.


Anh: Hnay phỉnh dk ai chưa mà lại phỉnh a thế nay,gặp cáo rồi e àk.


Tôi: Hi,quê quá,thôi lỡ rui tán hết truyen sex hum nay lun nhẩy. ^^


Anh: @_!...có 1 hôm thôi ak. sao bơ vơ thế. ít thì cũng phải 49 ngày chớ.hớhớ


Tôi: Thế 49ng k fải kũg lẻ àk a. Thui 191ng nhá? ^^


Anh: Vay thì mìh cứ tạm.....190ng đi.còn 1ng để ct.Haha.


Tôi: Haha, káj này nge hay nek. Để coi,1thág 30ng,thág nào 31ng thì trừ 1ng ra=6thág 10ng,hehe,s giốg 9thg 10ng nhỉ ;))


Anh: Hôhô.thôi a đi kiếm kai j lót ruột đã.n0 thì mới chiến đấu vs doc  truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat e dk. ^_@


Tôi:...


Tôi định rep lại nhưng mà thôi, rep lại thế nào cũng phải tốn chục tin nhắn nữa là ít, tạm thời đình chiến vậy. =.='' . Chán thật, định n.t "lừa" anh coi anh làm phản tương ứng ra sao mà bị biết thóp mất tiêu. hichic... 


Mà nói "lừa" anh thì cũng không đúng vì... tôi cũng có chút tình cảm với anh. Người mà tôi chưa bao giờ dám nghĩ có thể thân thiết với mình như bây giờ. Vẻ ngoài năng động, thân thiện của anh đã thu hút tôi từ ngày đầu mới gặp. Tuy rằng bây chừ trông anh đã người lớn hơn so với lần trước hết gặp gỡ, nhưng tình cảm của tôi cũng không thay đổi, trừ khi... có một chàng trai đẹp hơn anh, dễ mến hơn anh xuất hiện trong thế cuộc tôi, hehe. 


Hiện tại chưa có ai như vậy ngoài anh, mà tôi nhận thấy rằng tình cảm của tôi dành cho anh cũng chưa sâu nặng lắm, bởi vì khi nhắn những dòng chữ ''tỏ tình'' ấy, tôi không thấy một chút gì là ngại truyen dam ngùng, hay tim đập rộn rã cả.


Tuy không có gì đặc biệt lắm, nhưng tôi lại thấy ngày 1/4 năm nay là vui nhất vì... tôi đã biết ''tỏ tềnh'' hêhê! Chuyện! Người đã qua hơn 16 năm sinh sống là tôi mà chưa có lấy một mối tình vắt vai thì cũng lạ cho nên đối với tôi ngày bữa nay thật ý nghĩa, tuy không nói thẳng nhưng cũng thấy vui vui, hay hay. 


Hiện tại tôi đang học 11, anh... cũng 11. Ngày trước hết gặp nhau, chúng tôi cũng xưng hô bạn bè bình thường thôi, nhưng không hiểu sao khi biết tôi đâm ra cuối doc  truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat năm (tháng 12 luôn), còn anh đầu năm (tháng 1) thì anh khăng khăng bắt tôi gọi ''anh'', xưng ''em'', xưng ''tôi'' thì khỏi bạn hữu gì luôn (thì vốn dĩ có chịu làm bạn bầy đâu). Quý anh mà gọi thế nghe cũng... thân mật, gần gũi hơn thành thử tôi đồng ý.


Mới đó tôi đã quen anh tròn 1 tháng. Mối quan hệ của chúng tao có lẽ sẽ không thay đổi nếu ngày ''cá'' tháng 4 tôi không ''giả vờ'' tỏ tình với anh.


 


=>Ngày 8 tháng 4 năm...<=


 


*típ típ*


Tôi đang ăn tối 1 mình bởi vì cả nhà đi... nhậu, thì có tin nhắn tới, là anh, sau 1 tuần vắng bóng, giờ mới thấy anh nhắn tin với tôi.


Anh: Vk ơi, đag lm j thế? Cả tuần nay a bận nên k nt cho vk đc! :(


Đang húp canh làm tôi xuýt sặc. Không lẽ bởi vì vụ ngày 1/4, nhưng anh cũng biết là tôi đùa mà, sao hôm nay lại...


Tôi: A bị ''mát'' ak? Vk,ck j ở đây?


Anh: K fải vk tỏ tình với a àk,rồi còn 190ng yêu nữa! :D


Tôi: A kiu e phỉnh a mak,a là cáo mà s bây giờ lại bị e phỉnh thế??? @.@''


Anh: Nhưg a dám cá là vk nói thật!!!


Tôi: A dựa vào đâu mà nói e thích a?


*1 con vịt xòe ra....* - nhạc chuôn điện thoại của tôi vang lên, anh gọi.


-Alu...


-Theo như các nhà khoa học vừa nghiên cứu - cái này anh bịa, nhưng đoạn sau là thật á - ngày xưa ngày 1-4 là ngày 1-4...


-??? là sao


-Vk cứ từ từ... ngày 14-2 là ngày 14-2, nhưng qua công cuộc bỏ phiếu của giới trẻ đã cho thấy 1 sự thật phũ phàng. Ngày 14-2 đã biến thành ngày 1-4, tại sao thì vk ''sếch gu gồ'' hỏi nhá, còn ngày 14-2 thì thành 1-4 do nhiều bạn trẻ đã ''lợi dụng'' đích thị đáng ngày này để tỏ tình và... nói thật. Đặc biệt, vk cũng là một trong mệnh đó. Vk còn gì muốn nói không?


-Sao chắc được, nếu em coi anh như anh trai thì sao?


-Ây ây, vk đừng nói thế anh buồn. Con gái thường không thích trò chuyện yêu đương cùng với người mình coi là anh trai, hay những người mình không thích đâu vk.


-Sao... anh biết?


-Hỏi bác ''Gồ'' là ra cảm, hê hê. Ê, mà thế là em công nhận anh nói đúng nhá...


-Em...


-Giờ mọi lời phủ nhận của vk đã bị vô hiệu hóa thành ra đừng hòng chối nữa nhá. Gọi anh là ck đi, mai a mua kẹo.


-Không thích, em ăn cơm tiếp đây! pipi.


*cụp*


Tôi hớt tóc máy. ''Goát dờ con lợn?" chẳng thể tin nổi, anh lại rảnh rổi đến nỗi xem google cả những việc như thế và... trúng phóc làm tôi điêu đứng. Cơm ăn chưa xong mà đã bị anh tấn công kiểu đấy làm tôi ăn cơm tiếp mà cứ cười tủm tỉm như con dở người, cũng may không có ai ở nhà. hehe. "Thế là từ nay tôi hết FA roài, vui tóa".


 


Và cuộc sống của tôi lại tiếp thô tục với những buổi hò hẹn trẻ con, những bữa ăn quán cóc, vỉa vỉa hè tràn ngập tiếng cười của chúng tôi. Nhận được từ anh những câu nói ngon nói ngọt ngào (tuy nghĩ lại có hơi sến), những cái khoác vai, cái ôm, thật nhẹ nhõm ôi thôi nhưng tôi cảm thấy rét mướt vô cùng.


 


=>Gần 1 năm sau<=


 


-Mi, lại tui nói cái này nè. 


-Gì á?


-Nãy... mà tui nói ra bà phải giữ bình phẩm tĩnh ngen.


-Yên tâm, tui tinh thần thép, bà cứ nói đi.


-Nãy tui đi hát với mấy ông anh, vô tình gặp... Long.


-Ừ, rùi sao nữa?


-Nhưng không phải mình ông ý, mà còn bà Hằng nữa. Và tui nghe được một chuyện, lúc vô WC, bà Hằng vô sau tui cùng với mấy nhỏ nữa:


 


"-Hằng, mày qua lại với Long à?


-Dĩ nhiên, người tình tao mà.


-Mày đùa à, không phải Long cặp với nhỏ Mi sao?


-Trò đùa thôi, Long kết tao từ năm ngoái kìa, nhưng tao làm cao không đồng ý. Mà hồi đó tao thấy nhỏ Mi một mực không chịu yêu ai, đến khi tao cho Long với nó ''vô tình'' gặp nhau thì thấy nhỏ có vẻ ''cảm'' Long lắm, tao mới đề nghị Long nếu tán được nhỏ thì sau 1 năm tao sẽ đồng ý.


-Mày không sợ Long có tình cảm với nhỏ rồi không đến với mày nữa à?


-Lo quái gì, tao thiếu gì người, lỡ 2 đứa đều yêu nhau thì coi như tao làm phước tác hợp luôn. Ai ngờ, gần 1 năm không thấy bóng dáng, hôm nay lại liên lạc nói đến lời hứa với tao, được bữa đi chơi sướng luôn. haha.


-Haha, mày đúng là cáo mà Hằng..."


Tôi thấy đầu óc quay cuồng, tưởng như sắp té thì có bàn tay nhỏ bạn giữ tôi lại.


-Mi, bà bình tĩnh, biết ngay thể nào bà cũng vậy mà, ngồi xuống đây đi.


-Vậy sao bà còn nói với tui?


-Vì tui thương bà, giờ bà biết hết rồi thì ''đá'' tên Long trước đi, ít ra sau này có nghĩ lại cũng đỡ tức.


-Tui...hức...tui không... làm được...huhu. - Cứ thế tôi khóc nấc lên trên vai nhỏ.


 


=>1 tuần sau. Ngày 1 tháng 4 năm...


 


Tôi gọi điện cho anh:


-A lô!


-Anh đừng nói gì cả, chỉ nghe em nói thôi. Mình tạm biệt a nhé, em mệt lắm rồi, em đã đúng khi không yêu ai trước khi yêu anh bởi vì yêu dễ làm con người ta mệt mỏi, tuy rằng em đã có những giờ khắc vui vẻ bên anh... hức hức...


-Mi, em làm sao vậy, có chuyện gì?


-Anh, em đã bảo anh đừng nói gì cả mà... hức... Bây giờ anh tiền cần trả lời câu hỏi của em thôi, anh... có yêu em không?


-Có!


-Anh yêu em thật lòng không?


-Hoàn toàn thật lòng!


-Vậy... anh đến với em có phải là tự nguyện không?


-Anh...


-Haha...em biết ngay mà... - Tôi cười mà nước mắt lã chã rơi.


-Anh à, bữa nay là ngày 1 tháng 4 đấy, một năm trước em là người tỏ tình, và bây giờ, một năm sau em cũng sẽ là người nói lời chia tay. Anh nói dối, anh không yêu em, cho nên càng không có chuyện anh yêu em thật lòng đâu... hu hu... - Nước mắt tôi hòa quyện với từng câu, tưng chữ tôi phát ra làm tôi đau lắm, thật sự phải tạm biệt anh tôi không còn... thiết sống nữa.


-...Vĩnh biệt anh...


-Mi, em đang ở đâu, nghe anh nói đã, Mi, mi à...


*tút, tút,...*


 


"thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không giao thông được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau"


Tôi khóc nức nở, tim nhói đau vô cùng, cảm giác bị phản nghịch bội và phải nói lời chia tay khi vẫn còn yêu thật không dễ dàng chút nào... Cảm giác hạnh phúc của 1 nămdoc  truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat  trước đã biến thành những giọt nước mắt, những tiếng khóc sực nức lòng từ trong tôi... Thế giới cổ tích của tôi đã biến mất, thay vào đó là địa ngục, nơi dù có bị sinh hàng phục trăm nhát dao, bị quất mạnh do những sợi dính líu thừng cũng không đau bằng lúc này, khi mà nỗi đau ý thức đã lấn lướt hoàn trả toàn nỗi đau của cơ thể... Tôi... muốn được ngủ... vĩnh viễn...............


Bước ra khỏi nhà như cái tử thi không hồn, cặp mắt sưng húp, khuôn mặt xanh xao, mái tóc rối xù,... thật khiến tôi bi thương hại hơn bao giờ hết.


*Bíp, bíp,...*


*KÉT...*


-Á! - Sau tiếng còi xe vận tải và tiếng xe phanh gấp, tôi cảm thấy có một lực nào đó rất mạnh đã kéo giật tôi lại, chưa kịp chủ tâm lại thì...


-Con bé kia, đi đứng cho đề huề chứ, xém nữa là cuỗm mất của b.ố m.à.y mấy chục triệu rồi đấy con.


*Brừm...*


Chiếc xe chuyên chở đã rời đi, lúc này tôi mới hiểu chuyện gì đang diễn ra. Ngước mặt lên, tôi vội vàng đẩy con người đang ôm chặt lấy mình. Vừa rời khỏi vòng tay ấy, cũng là lúc nước mắt... anh rơi, tôi thấy rõ, mắt anh bắt đầu đỏ hoe, anh... đang khóc.


-Anh đừng xót thương hại tôi. 


-Em có biết anh lo cho e lắm không?! - Anh gạt bay giọt nước mắt, giọng nói hết sức tức giận.


-Anh là cái thá gì mà giận giữ với tôi. - Không cầm lòng được nữa, nước mắt tôi tuôn rơi. Anh giơ tay định lau định nhưng bị tôi hất ra.


-Tôi với anh không còn gì nữa, đừng làm những hành động như vừa rồi, mà tốt nhất anh nên tránh xa cuộc sống của tôi ra. - Tôi quay người đi, nước mắt lại rơi, nhưng chưa kịp bước thì bàn tay ấy lại nắm lấy tay tôi. Anh nói giọng cương quyết:


-Anh không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng việc anh thích em, yêu em là thật lòng, em đừng như thế, cho anh biết lí do, anh sẽ giải thích vớ cả.


-Không cần, dầu gì anh đến với tôi cũng không thật lòng nên việc sau này anh có thích tôi hay không, không quan trọng. - Giật tay mình ra khỏi tay anh, tôi bước đi, cảm giác buồn ngủ tuồng như đang xâm chiếm hết tâm trí tôi, bầu trời đất như tối dần đi, và tôi ngã khuỵu...


-Mi, Mi... - Tôi nghe tiếng a gọi nhưng chẳng thể nào mở mắt, tôi thấy dòng người đang tiến dần về phía mình và mắt tôi nhắm nghiền lại......


 


=>Lời anh muốn nói... <=


 


Anh thích Hằng, người con gái trước tiên làm anh rung động, nhưng cái đề nghị cô ấy đưa ra là anh phải cặp được với em trong 1 năm, sau 1 năm, nếu chúng ta vẫn còn là 1 đôi, cô ấy sẽ đồng ý.


Anh đến với em không hề tự nguyện, mà là bởi vì sự ích kỉ của mình. Em rất dễ thương nhưng anh không nhận ra điều đó, vì chưng trong mắt anh, Hằng là người đẹp nhất. Chỉ cho đến ngày hoá nhật anh, em tặng anh một chiếc bánh kem em tự làm, rất dễ thương, rồi anh nhận ra em còn đáng yêu hơn cả chiếc bánh kem, và cũng biết rằng anh đã thích em thật rồi.


Anh đã có những kỉ niệm thật vui vẻ bên em, cô gái dễ xót thương của anh. Anh và em yêu nhau gần một năm thế mà đồng cân toàn những chuyện vui, chưa một lần chúng ta giận nhau, kì cọ tích phải không em.


Ngày em nói lời chia tay, anh thấy bầu trời ơi như sụp đổ, cõi lòng anh tan nát... Khi em nói lời vĩnh biệt, cảm giác bất an lấn lướt anh. Em cúp máy làm anh thực sự hoang mang, không chần chừ anh chạy như bay đến thẳng nhà em, thật may vì chưng nhà em không quá xa.


Anh đã rất hoảng loạn khi thấy một chiếc xe chuyên chở sắp đâm vào em, anh đã chạy vào và kéo em ra, anh đã rất vui khi thấy em đứng im trong vòng tay anh. Nhưng chưa đầy 10s sau, em đã phũ phàng đẩy anh ra, cô gái đứng trước mặt anh như chơi còn là em nữa, điều đó làm anh đau lòng, nước mắt anh rơi... Anh thấy buồn, rất đau, và cảm giác hụt hẫng, anh muốn biết chuyện gì đã xảy ra nhưng em một mực không chịu nói ... Anh càng đau hơn khi nước mắt em rơi và em nói, em và anh không còn gì nữa...


Bỗng nhiên em chững lại, anh đã nghĩ rằng có thể em đã nghĩ suy lại và không muốn rời xa anh, nhưng không phải vậy, em ngã xuống lề đường, làm tim anh đánh một nhịp bất an. Anh chạy tới bên em, gọi em, nhưng... em không mở mắt... 


Ngồi trên chiếc xe cứu thương, nắm tay em cầu nguyện, anh đồng cân hi vọng em có thể tỉnh lại, nhưng ông trời đất ơi đã không nghe thấy lời thỉnh cầu của anh. Trên đường đến bệnh viện, em đã ngừng thở...,em đã rời xa anh... mãi mãi. Anh đã khóc, khóc rất nhiều, anh đau lắm, em biết không?


 


Trước khi ra khỏi nhà em đã uống một lượng thuốc ngủ rất lớn, do anh mà sức khỏe em yếu đi, em đã không chống lại được thần chết. Và anh cũng đã biết lí bởi vì em rời xa anh, anh biết mình thích em, thích rất nhiều, buổi gặp của anh và Hằng là đề anh thêm chắc chắn rằng trong tim anh... tiền có mình em, thiên thần bé nhỏ, người đã rời xa anh... mãi mãi. Hẹn em một ngày không xa, ở thế giới bên kia, nơi em có trạng thái tha thứ cho anh và... ta sẽ bắt đầu lại. Em nhé...